THẰNG BÉ BÁN VÉ SỐ

  • Cậu! Cậu ăn bánh cuốn hay bánh ướt?
  • Dạ, Chị cho Em 2 dĩa bánh cuốn!
  • Cậu đi một mình. Hay còn chờ bạn?
  • Dạ, Em ăn với bạn nhỏ này.
    Tôi xoay người ngoắc ngoắc thằng bé bán vé số khi nãy. Nó mừng rỡ chạy lại, xấp vé trên tay nó run run. Không phải nó mừng vì được khách mua mà run lên vì đang bị đói.
  • Mỗi số em rút cho anh 5 tờ.
  • Dạ!
    Tôi thấy cuống họng nó cứ nhấp nhô vì nuốt nước bọt. Chị chủ bưng ra 2 dĩa bánh cuốn đặt cẩn thận lên bàn rồi liếc qua nó đầy “tế nhị”.
    Nó lễ phép dùng 2 tay đưa vé số cho tôi:
  • Dạ! Của anh hết ba trăm!
    Tôi đặt tờ 500 vào tay nó và nói:
  • Em giữ luôn khỏi thối. Anh lỡ kêu dư 1 dĩa… em ngồi xuống ăn với anh.
    Thằng bé tay mân mê tà áo:
  • Dạ… áo quần em dơ quá… em… em không dám!
    Mắt tôi rưng rưng vì xúc động !
  • Anh cũng như em, cũng phải lăn vào đời để kiếm sống. Ta chỉ khác nhau là ở vị trí được cuộc sống đặt để thôi.
    Nó nhìn tôi cười một cái thật rạng ngời và chúng tôi cùng thưởng thức bữa sáng. Nó cố gắng ăn thật nhanh, nhưng chỉ ăn phần bánh, còn miếng chả, nem, bánh tôm, thì chừa lại. Tôi hỏi:
  • Sao em không ăn?
  • Dạ. Em chỉ thích ăn bánh, mấy cái kia…em ngán lắm!
    Nó đứng dậy lịch sự cúi đầu chào tôi, rồi bưng cái dĩa mang ra cho chị chủ bỏ lại vào bịch mang về. Được một lúc, tôi đứng dậy ra chỗ chị để tính tiền. Bất giác chị chủ nói :
  • Thằng bé nãy chú mua vé số cho. Rồi kêu 1 dĩa cho nó ăn. Chú biết sao nó không ăn hết không?
  • Dạ không! Sao hả Chị?
  • Chị biết nhà nó. Nó ở cùng với ngoại dưới gầm cầu. Mẹ nó thì bị “man man”, mẹ nó cũng cầm vé số đi bán dạo… nó không ăn hết là vì muốn mang về cho mẹ nó ăn đó !
    Tôi :
  • ………
    Chị chủ nói:
  • À…nãy nó nhờ tôi gửi lại cậu 200, nó nói cảm ơn, cậu đã cho đồ ăn sáng là quý lắm rồi!
    Tôi dáo dác ngó quanh. Thằng bé đi đâu rồi?
    Sưu tầm internet

Total Page Visits: 1495 - Today Page Visits: 1
CALL
Contact Me on Zalo